Bài ca dao thể hiện tình cảm nhớ thương quê nhà của người con khi xa quê, đồng thời là nỗi nhớ với cô thôn nữ từng hẹn ước. Nỗi nhớ này đã làm cho nỗi nhớ quê nhà thêm thiết tha, sâu nặng.
Bài ca dao khẳng định tình cảm khăng khít, gắn bó của những người thân trong gia đình. Từ đó nhắc nhở con người phải biết yêu thương, vun đắp cho hạnh phúc cho gia đình của mình.
Câu ca dao nói lên những vất vả, nhọc nhằn khi cha mẹ nuôi con. Mặc dù nuôi con khó khăn là thế, nhưng cha mẹ vẫn luôn dành tất cả tình thương yêu, chở che cho con. Qua đó, tác giả dân gian khuyên những người con nên nhớ lấy công ơn của cha mẹ, săn sóc cha mẹ.
Câu ca dao nói đến sự ảnh hưởng của cha mẹ tới con cái. Khi cha mẹ giàu, con cái sẽ có cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Ngược lại, khi cha mẹ nghèo, con cái sẽ gặp nhiều khó khăn, vất vả và phải cố gắng hơn nhiều so với những người đồng trang lứa.
Câu ca dao ca ngợi sự hi sinh, vất vả của người mẹ khi dành cả cuộc đời để nuôi con; đồng thời phê phán những người con bất hiếu, không chăm sóc mẹ khi mẹ về già. Qua đó, tác giả dân gian muốn nhắc nhở mỗi người cần biết nhớ ơn, săn sóc mẹ như mẹ đã từng chăm lo cho mình.