Câu tục ngữ có hàm ý nhắc nhở chúng ta cần rèn luyện, trau dồi kiến thức, kĩ năng, phẩm chất hơn để nâng cao giá trị bản thân mình và được mọi người xung quanh mến mộ.
Giải thích thêm
Ngọc: đá quý, dùng để làm trang sức, trang trí.
Bất: không.
Trác: đẽo gọt, tạo hình.
Thành: trở thành.
Khí: những vật tinh xảo, đẹp đẽ.
Thành ngữ có nghĩa gốc là: Ngọc không mài thì không trở thành đồ tinh xảo, có giá trị cao. Đây là câu nói được trích trong sách “Tam Tự Kinh” của các tác giả ở Trung Quốc.
Câu ca dao đề cao sự khôn khéo, thông minh trong cuộc sống của mỗi người. Trong mọi việc, cần suy nghĩ kĩ lưỡng, xem xét mọi khía cạnh trước khi hành động để giải quyết vấn đề một cách sáng suốt, hiệu quả. Đồng thời, phải luôn giữ đúng lời hứa, sống đúng với pháp luật, đạo đức nhưng cũng phải biết đề phòng những kẻ gian lận, không nên cả tin.
Câu ca dao phê phán tình trạng những người có vị trí, địa vị cao trong một tập thể không tuân thủ pháp luật, sống buông thả khiến cho tập thể đi xuống, không có tổ chức, những người bên dưới sẽ bất mãn, họ có thể sẽ tự đứng lên bảo vệ quyền lợi của bản thân bằng mọi cách.
Câu tục ngữ nói về sự liêm khiết, chính trực của con người. Theo đó, con người dù cho có nghèo khổ, khó khăn nhưng phẩm chất đạo đức, nhân cách tốt thì mọi người vẫn thương yêu, quý mến và tôn trọng
Câu tục ngữ sử dụng hình ảnh ẩn dụ "cây" và "bóng" để nói về phẩm chất đạo đức của con người. Câu tục ngữ khuyên răn chúng ta sống ngay thẳng, trung thực, luôn giữ gìn phẩm chất đạo đức tốt đẹp, sống đúng với lương tâm, đạo lí, có những hành động, lời nói phù hợp với chuẩn mực đạo đức. Đồng thời, không nên sống gian trá, lừa lọc, làm việc trái với pháp luật, đạo đức