Khi nuôi con, chúng ta mới biết cha mẹ của chúng ta đã yêu thương, vất vả vì mình như thế nào. Từ đó, câu tục ngữ khuyên chúng ta cần biết ơn những người đã sinh ra mình.
Câu tục ngữ răn dạy chúng ta nên biết ơn cha mẹ, trân trọng công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Chúng ta có cha mẹ đẻ ra, chứ không phải tự nhiên có, thế nên chớ có phụ lòng người đã sinh ra mình.
Câu tục ngữ đề cao tấm lòng hiếu thảo của người con với cha mẹ. Con cái dù giàu sang hay nghèo khó thì cũng nên báo hiếu với bố mẹ. Ta có thể báo hiếu bằng vật chất, nhưng đôi khi chỉ cần báo hiếu bằng cả tấm lòng đã là đủ rồi.
Câu tục ngữ nói về nỗi đau của những người không có con cái. Khi không có con, người vợ, người chồng sẽ luôn cảm thấy chán nản, buồn bã, mất dần sức sống.