Bài ca dao là lời than thân của người phụ nữ khi lầm lỡ trong tình yêu, hôn nhân: sau khi lấy chàng, thiếp phải long đong, lận đận kiếm cơm cho cả gia đình, không có ai san sẻ, gánh vác cùng. Qua đó, tác giả dân gian cảm thương cho những người phụ nữ không có một cuộc hôn nhân trọn vẹn trong xã hội xưa.
Giải thích thêm
Chàng: từ người phụ nữ dùng để gọi chồng hoặc người yêu khi còn trẻ, có ý thân thiết.
Thiếp: cách xưng hô của người con gái với chồng hoặc người đàn ông nói chung với vẻ khiêm nhường.
Cua: con vật có phần đầu và phần ngực ẩn trong mai cứng, phần bụng ở dưới mai gọi là yếm, có tám chân, hai càng, thường bò ngang.
Đồng: đơn vị tiền tệ ngày xưa.
Long đong: vất vả, cực nhọc, cuộc sống không yên ổn vì gặp điều trắc trở, không may.
Câu ca dao là lời than của một chàng trai khi không có được tình yêu hạnh phúc. Chàng trai đã cố gắng vun vén cho mối tình của mình, để rồi cô gái lại phụ bạc anh và đi lấy người khác.
Câu ca dao đã sử dụng hai hành động đối lập là “tháng đợi năm chờ” và “rút chỉ lìa tơ” để nói đến tình cảnh bị thờ ơ, bội bạc trong tình yêu của một chàng trai. Chàng đã vun đắp tình cảm, chờ đợi người yêu từng ngày; để rồi cuối cùng, cô gái lại phũ phàng lại tình cảm của anh.
Bài ca dao là lời than trách của cô gái khi không được tự do trong yêu đương. Người con gái bị ép gả đi cho một người mà cô không yêu thương, nên bỏ đi thì không đành, mà tiếp tục cuộc hôn nhân thì cô cũng phải chịu những đắng cay.
Câu ca dao thể hiện nỗi nhớ da diết, mãnh liệt trong tình yêu. Khi xa nhau, người ở lại luôn có cảm giác nhớ nhung, bồn chồn, chỉ mong ngóng được gặp người yêu. Đây cũng là biểu hiện thiêng liêng của tình yêu.
Bài ca dao nói đến sự nhớ nhung, mong ngóng, đợi chờ người yêu của cô gái. Nàng dành hết tình yêu cho chàng trai, chờ chàng quay trở lại, nhưng sự chờ đợi của nàng lại chưa được đáp lại.