Bài ca dao là lời trách móc và tự thương của cô gái khi phải chấp nhận cuộc hôn nhân có sắp đặt. Cô gái đau buồn, trách người yêu sao không vun đắp tình cảm với cô, để rồi giờ cô như chim vào lồng, không được tự do yêu đương, bị ép gả cho người khác.
Câu ca dao thể hiện một tình yêu đẹp, cao cả và thiêng liêng. Chàng trai làm quan, nhưng vẫn đem lòng thương mến cô gái nhà nông. Tình yêu đã giúp họ vượt qua ranh giới của địa vị và những hủ tục trong xã hội.
Câu ca dao thể hiện sự xa cách về không gian giữa hai người yêu nhau. Mặc dù bị cách trở về khoảng cách xa xôi, núi non hùng vĩ, song tấm lòng của họ vẫn hướng về nhau, trao cho nhau những lời yêu thương.
Bài ca dao nói lên tấm lòng chung thủy của người phụ nữ. Cô gái trông chờ người yêu nhiều đến mức cảm thấy núi cao hơn, sông dài hơn, và trăng ngày càng khuyết đi. Đồng thời, ta còn cảm thương cho số phận người phụ nữ đợi chồng mòn mỏi, nhưng mãi không thấy chồng trở lại.
Bài ca dao đã mượn hình ảnh miếng trầu để nói đến sự kết duyên tình yêu. Miếng trầu thắm đỏ như tình duyên nam nữ, là biểu tượng cho tình yêu trọn vẹn, tồn tại vĩnh cửu.