Câu đầu: khẳng định mối quan hệ mật thiết giữa lao động và đời sống con người. Muốn có được cuộc sống sung túc, no đủ, con người phải lao động chăm chỉ, miệt mài.
Câu sau: sử dụng hình ảnh ẩn dụ để làm nổi bật giá trị của hạt thóc. Mỗi hạt thóc vàng óng ả, mẩy mặn đều là kết quả của sự lao động vất vả, đổ mồ hôi sôi nước mắt của người nông dân. Hình ảnh "chín hạt mồ hôi" thể hiện sự gian khổ, nhọc nhằn của người lao động.
Câu ca dao ca ngợi giá trị to lớn của lao động, khẳng định lao động là nguồn gốc của mọi sự giàu có, no đủ. Nhờ có lao động mà con người có thể tạo ra lương thực, thực phẩm phục vụ cho cuộc sống. Đồng thời, câu ca dao cũng khuyên nhủ con người cần phải lao động chăm chỉ, miệt mài thì mới có được thành quả.
Câu ca dao khẳng định vẻ đẹp của phẩm chất bên trong hơn hình thức bên ngoài, khéo lo liệu, khéo ứng xử thì việc xấu trở nên tốt, việc dở trở thành hay, mọi khó khăn trắc trở đều được giải quyết tốt đẹp.
Bài ca dao nhấn mạnh vai trò của nghề nông, theo sự sắp hàng ngày trước, người theo nghề nghiên bút đứng trước người làm ruộng, nhưng khi đói kém thì người làm ruộng được đứng trên, vật gì cũng chẳng hơn đồng tiền bát gạo.