Bài ca dao ngợi ca vẻ đẹp hùng vĩ của núi non, biển cả vùng Duyên Hải Nam Trung Bộ. Qua đó thể hiện niềm tự hào, tình yêu quê hương, xứ sở của người dân Việt Nam ta.
Giải thích thêm
Hải Vân: ngọn đèo cao nằm giữa tỉnh Thừa Thiên - Huế và thành phố Đà Nẵng.
Hòn Hành: một hòn núi nhỏ có hình dáng trông tựa củ hành, đứng nhô ra biển che khuất một vũng nước cạn nơi chân đèo Hải Vân. Thời Minh Mạng, một pháo đài phòng thủ được xây dựng trên đỉnh núi này.
Vịnh Hàn: vịnh biển tại thành phố Đà Nẵng. Đây là một vùng vịnh khá rộng, tương đối sâu và kín gió, ít sóng, thuận tiện cho tàu thuyền ra vào và tránh gió bão khi đi ngang qua miền Trung.
Lô Giản: Tên một trong ba tổng của huyện Hoà Vang, tỉnh Quảng Nam - Đà Nẵng xưa kia, đọc trại ra thành Lô Giản.
Bài ca dao khẳng định truyền thống hiếu học của xứ Quảng, đồng thời ngợi ca vẻ đẹp đằm thắm của đất và con người chốn kinh kỳ. Qua đó thể hiện tình yêu, niềm tự hào quê hương của người dân Việt Nam.
Bài ca dao ngợi ca sự tấp nập, sầm uất của vùng Hội An, đồng thời ngợi ca ngành trồng trọt của vùng ngoại ô Kim Bồng và Trà Nhiêu. Qua đó bày tỏ tình yêu và niềm tự hào về quê hương của người dân xứ Quảng.
Bài ca dao ngợi ca vẻ đẹp tâm linh của chùa Thầy, sự hùng vĩ của hang Cắc Cớ và khẳng định vẻ đẹp của đời sống tâm linh nơi đây. Qua đó bày tỏ lòng yêu quê hương, đất nước của người dân Việt Nam ta.
Bài ca dao ngợi ca đặc sản kẹo dừa Mỏ Cày (Bến Tre), đồng thời khẳng định nét đẹp của nghề làm kẹo trong đời sống sản xuất và văn hóa của người dân nơi đây.