Câu ca dao ca thể hiện cuộc đời bất định, không biết đi đâu về đâu, không được làm chủ số phận mình của người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Bên cạnh đó, câu ca dao còn ca ngợi vẻ đẹp nhẹ nhàng, mềm mại của những người phụ nữ mang số phận đau khổ kia.
Câu ca dao khuyên con người phải biết cư xử đúng đắn, sống đẹp, sống tốt với mọi người. Như vậy thì dù bia đá khắc tên có mòn nhưng danh tiếng của mình vẫn được người đời nhớ đến.
Câu ca dao nhắc đến tầm quan trọng của tình bạn trong cuộc sống. Bạn bè là những người hiểu nhau, luôn sát cánh bên nhau để cùng vượt qua những thử thách, chông gai; cùng nhau chia ngọt sẻ bùi.
Câu ca dao nhắc tới truyền thống tôn sư trọng đạo. Muốn được coi là giàu sang, phú quý thì trong nhà cần có cái cầu Kiều; còn muốn biết chữ, có thêm những kiến thức hay thì phải biết kính trọng, yêu mến, tôn trọng người thầy. Đây là một truyền thống tốt đẹp đã được lưu truyền ngàn đời nay của dân tộc ta.
Câu ca dao muốn nhắn gửi tới mọi người cần phải nhớ tới công lao của thầy cô sau khi đã công thành danh toại; cũng như việc nhớ tới sự vất vả của người trồng cây sau khi ăn những trái ngọt.