Câu ca dao phê phán những kẻ lười biếng, chỉ biết dựa dẫm vào người khác, không biết tự lập, không làm chủ được cuộc sống. Những người như vậy sẽ mau chóng hết của cải, vật chất, trở thành người vô dụng.
Câu ca dao đã mượn hình ảnh những loài cá để châm biếm những kẻ có thái độ tự cao, tự đại, luôn chê bai, dè bỉu người khác mà không biết mình cũng có tật xấu.
Bài ca dao là lời của người vợ đang châm biếm người chồng lười biếng của mình. Chồng người ta thì biết lập công lớn, chăm chỉ, chịu khó; còn chồng mình thì lười nhác, vô dụng, chỉ biết làm điều vô nghĩa.
Câu ca dao lên án những người làm điều xấu, điều ác, để rồi để lại hậu họa cho con cháu. Qua đó, tác giả dân gian nhắc nhở chúng ta cần phải sống đẹp, sống chan hòa để dành đức cho thế hệ sau này.