Câu ca dao đã sử dụng hai hành động đối lập là “tháng đợi năm chờ” và “rút chỉ lìa tơ” để nói đến tình cảnh bị thờ ơ, bội bạc trong tình yêu của một chàng trai. Chàng đã vun đắp tình cảm, chờ đợi người yêu từng ngày; để rồi cuối cùng, cô gái lại phũ phàng lại tình cảm của anh.
Giải thích thêm
Công: công sức, sức lực bỏ ra để làm một việc.
Tháng đợi năm chờ: ẩn dụ cho sự chờ đợi diễn ra trong thời gian dài.
Rút: lấy về, thu về cái đã đưa.
Chỉ: dây bằng sợi se chặt, dài và mảnh, dùng để khâu vá.
Lìa: rời ra khỏi một vật vốn gắn chặt vào.
Tơ: sợi rất nhỏ, mảnh, do con tằm nhả ra.
Đành: bằng lòng làm những điều trái với tình cảm, đạo lí.
Bài ca dao là lời than trách của cô gái khi không được tự do trong yêu đương. Người con gái bị ép gả đi cho một người mà cô không yêu thương, nên bỏ đi thì không đành, mà tiếp tục cuộc hôn nhân thì cô cũng phải chịu những đắng cay.
Câu ca dao thể hiện nỗi nhớ da diết, mãnh liệt trong tình yêu. Khi xa nhau, người ở lại luôn có cảm giác nhớ nhung, bồn chồn, chỉ mong ngóng được gặp người yêu. Đây cũng là biểu hiện thiêng liêng của tình yêu.
Bài ca dao nói đến sự nhớ nhung, mong ngóng, đợi chờ người yêu của cô gái. Nàng dành hết tình yêu cho chàng trai, chờ chàng quay trở lại, nhưng sự chờ đợi của nàng lại chưa được đáp lại.
Bài ca dao như lời trách móc buồn bã của chàng trai khi không có tình yêu trọn vẹn. Cô gái trao lời hẹn ước yêu đương với chàng, cuối cùng thì cô lại là người phũ phàng, phụ bạc tình yêu đẹp ấy.
Bài ca dao là lời tâm tình của cô gái về sự phai nhạt dần của tình yêu. Tình cảm càng mặn nồng khi mới bắt đầu yêu bao nhiêu, thì càng về sau lại phai mờ, nhạt nhẽo, phũ phàng bấy nhiêu.