Câu ca dao tố cáo sự tham lam, độc ác của quan lại thời xưa. Quan được ví với cướp, bởi bọn chúng đều ăn cắp của cải, vật chất của những người dân vô tội.
Giải thích thêm
Quan: viên chức có quyền hành trong bộ máy nhà nước, phong kiến thời xưa.
Bài ca dao thể hiện niềm tin, khát vọng của nhân dân ta về việc thay đổi số phận. Mặc dù con vua thì sau này vẫn làm vua, con sãi ở chùa thì sau này cũng ở chùa, nhưng nếu có sự đấu tranh thì con vua sẽ bị thất thế, phải về chùa quét lá đa.
Câu ca dao đã mượn hình ảnh rùa cõng bia đá, rùa cõng hạc để thể hiện thân phận cơ cực, vất vả của người nông dân xưa. Họ bị quan lại chèn ép, đẩy vào đường cùng. Cuộc sống của họ bấp bênh, vô định.
Câu ca dao thể hiện khát vọng vào tương lai no đủ của người nông dân trong xã hội phong kiến. Tuy họ sống cơ cực, nghèo khổ, vất vả, nhưng họ vẫn tin rằng một ngày nào đó, mình sẽ có đủ cơm ăn, áo mặc, sống hạnh phúc, ấm no.
Câu ca dao nói về tầm quan trọng của việc học. Học là để biết giữ gìn, nhận biết được những điều hay lẽ phải trong cuộc sống, biết yêu thương con người, đồng thời học để bồi đắp lòng hiếu thảo, sự biết ơn đối với ông bà, cha mẹ.
Câu ca dao khẳng định vai trò của học tập. Chỉ có học tập mới giúp con người trở nên khôn ngoan, biết cách đối nhân xử thế. Câu ca dao cũng khuyên con người nên học tập chăm chỉ để có được một cái “nghề”, có thể hiểu là nắm được kiến thức về một lĩnh vực nào đó vì chỉ cần cố gắng chăm chỉ học tập thì ắt sẽ gặt hái được thành công.