Trong câu ca dao, ông cha ta đã mượn chuyện thiên nhiên để khuyên nhủ con cháu rằng dù chúng ta có khác nhau về nguồn gốc, hoàn cảnh hay địa vị xã hội thì vẫn là người Việt Nam, do đó chúng ta cần phải biết yêu thương, đùm bọc, chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau.
Giải thích thêm
Giống: Nói đến động vật, thực vật dùng để sinh ra những con, những cây cùng loại.
Giàn: vật gồm nhiều thanh tre, nứa đan hay ghép lại với nhau, thường đặt nằm ngang trên cao, dùng cho cây leo.
Bầu, bí: là hai loại cây khác nhau nhưng được trồng chung một giàn, tượng trưng cho những người dù có khác biệt về tính cách, sở thích, dòng máu nhưng vẫn gắn bó với nhau.
Câu ca dao nhắc nhở rằng đã là người cùng một nhà phải yêu thương, gắn kết với nhau. Có hạnh phúc thì cùng sẻ chia, có khó khăn thì cũng đừng ngần ngại gánh vác. Người cùng một nhà mà không yêu tương nhau sẽ bị xã hội chê cười và còn làm mất hạnh phúc gia đình.
Câu ca dao nói lên quyền và nghĩa vụ của con cái đối với cha mẹ: con cái có quyền và nghĩa vụ chăm sóc nuôi dưỡng cha mẹ đặc biệt khi cha mẹ ốm đau, già yếu.
Bài ca dao nói lên công ơn trời bể của cha mẹ đối với những người con thân yêu của mình. Bài ca dao cũng muốn nhắc nhở những người con phải biết nhớ ơn sinh thành, dưỡng dục to lớn của cha mẹ.
Câu ca dao sử dụng hình ảnh ẩn dụ “nuộc lạt” để nói đến tình cảm của con cháu đối với ông bà của mình. Qua đó thấy được tình yêu thương, kính trọng, sự biết ơn và nỗi nhớ của con cháu đối với ông bà cũng nhiều như số nuộc lạt trên mái nhà.