Bài ca dao ca ngợi vẻ đẹp của Ninh Bình, một vùng đất có lịch sử hào hùng và thiên nhiên kỳ vĩ. Bài ca dao thể hiện tình yêu quê hương, niềm tự hào dân tộc đồng thời cũng là một lời thổ lộ tình cảm của người viết với người yêu, một cô gái có tên Dục Thúy, một tên gọi khác của núi Ninh Bình. Bài ca dao gợi cho người đọc cảm giác say mê, ngẩn ngơ và say đắm trước vẻ đẹp của vùng đất Ninh Bình.
Bài ca dao nhắc nhở con cháu nhớ về ngày hội Trường Yên; để bày tỏ lòng thành kính với vua Đinh, vua Lê những người có công dẹp loạn để thu non sông về một mối. Bên cạnh đó còn ca ngợi mảnh đất Hoa Lư vô cùng thơ mộng, sơn thủy hữu tình như một bức tranh tuyệt đẹp.