Thành ngữ diễn tả vẻ đẹp kiêu sa, hoàn hảo, tuyệt trần của người con gái xinh đẹp.
Giải thích thêm
Trầm ngư: cá lặn xuống dưới nước.
Lạc nhạn: con chim bay sà xuống.
Thành ngữ dựa theo một điển tích của Trung Quốc. Theo đó, ở Trung Quốc thời xưa có bốn người con gái được mệnh danh là xinh đẹp nhất, đó là Tây Thi, Vương Chiêu Quân, Điêu Thuyền, Dương Quý Phi. Trong đó, Tây Thi được truyền tụng rằng có vẻ đẹp khiến cá đắm say nhìn mà quên cả bơi, dần lặn xuống nước; Chiêu Quân đẹp đến mức khiến chim nhạn cũng phải sà xuống đất để ngắm.
Đặt câu với thành ngữ:
Nàng công chúa có vẻ đẹp trầm ngư lạc nhạn, khiến các hoàng tử ở nước láng giềng phải si mê.
Cô gái ấy mang sắc đẹp trầm ngư lạc nhạn, làm ai cũng phải ganh tị.
Thành ngữ có hàm ý chỉ những con người thật thà, chất phác, không bao giờ dám đơn đặt, bịa chuyện hay tham lam của cải người khác, ví như việc người đó đang đếm lần lượt từng số, không gian dối mà bỏ qua số nào.
Thành ngữ chỉ những người có cái nhìn phiến diện, hay đoán mò, không chịu nhìn sự việc một cách toàn thể, trọn vẹn, bao quát và vội vàng đưa ra kết luận không chính xác.