Thành ngữ ám chỉ việc khi người ta ở chỗ nào thì thường yêu mến, vun vén, chăm lo cho chỗ đó.
Âu: yêu quý, bằng lòng.
Đặt câu với thành ngữ:
Dù quê hương càng ngày càng bị ô nhiễm do các nhà máy, nhưng những người dân ở đây vẫn bám lấy quê hương, ở đâu âu đấy.
Ông bà tôi không đồng ý theo bố mẹ tôi lên thành phố sống, bởi với ông bà, ở đâu âu đấy, đi xa quê là lại nhớ quê da diết.
Ông Hai trong tác phẩm “Làng” là người ở đâu âu đấy, nên khi nghe tin làng theo giặc mới đau đớn khôn nguôi.
Bài tiếp theo
Thành ngữ có hàm ý nói về việc chúng ta nên sống biết mình biết người, cư xử khéo léo để tránh làm người khác không vừa lòng và có thái độ thù ghét với chúng ta.
Thành ngữ nói về sự mang nặng công ơn, thái độ hết sức biết ơn của chúng ta với những người đã hết lòng giúp đỡ mình.
Thành ngữ chỉ mối quan hệ công bằng, có qua có lại, không ai bị thua thiệt giữa hai hay nhiều người.